Điều tồi tệ nhất đối với
tôi bây giờ, ko phải là chuyện thành công hay thất bại nữa, mà tôi bắt đầu cảm
thấy nghi
ngờ chính bản thân mình.
"Tôi
là một người trẻ đầy khát khao, hay chỉ là một kẻ
già cội, ko nghề ngổng,
tương lai thì vô định"
"Tôi là
người khác biệt, hay chỉ là một kẻ dị hợm?"
"Tôi
thường buông thả, suy sụp và chán nản: là do công việc ko suôn sẻ nên mới vậy,
hay do chính bản chất con người tôi vốn dĩ là một kẻ cẩu thả, sống bi quan và
thiếu ý chí?"
"Làm gì cũng thất bại, là do tôi thiếu may mắn hay chính bản thân mình bất tài và vô dụng"
....
Đôi khi, tôi thực sự phân vân. Đôi khi, tôi sợ đám đông và trở nên nhút nhát đến kỳ lạ. Đôi khi, tôi ko thể nào tìm lại được một chút kiêu ngạo và tự tin vốn có. Đôi khi,...
"Làm gì cũng thất bại, là do tôi thiếu may mắn hay chính bản thân mình bất tài và vô dụng"
....
Đôi khi, tôi thực sự phân vân. Đôi khi, tôi sợ đám đông và trở nên nhút nhát đến kỳ lạ. Đôi khi, tôi ko thể nào tìm lại được một chút kiêu ngạo và tự tin vốn có. Đôi khi,...
Bài viết bạn vừa đọc được trích từ nhật ký những ngày tháng vụn vỡ của mình ở trong rừng sâu bên Lào. Cuộc sống của mình ở thành phố bây giờ có gì khởi sắc không? Theo dõi BlogcuaThai để nghe mình tâm sự mỗi ngày nhé!
Bài viết tiếp theo: Cuộc sống nơi rừng sâu ở một đất nước khác thì thế nào?